Bỏ ra hàng chục tỷ để làm homestay, sau 2 năm nhà đầu tư này cay đắng cắt lỗ 32% vẫn không có người mua
Trong 5 năm trở lại đây, trào lưu kinh doanh homestay, farmstay ngày càng nở rộ. Đặc biệt, tại vùng núi Tây Bắc, homestay mọc lên nhiều như nấm. Đến nay, khi thấm đòn từ bệnh dịch nhà đầu tư muốn tháo chạy cũng không được.
Các tỉnh miền núi phía Tây Bắc với nhiều lợi thế từ thiên nhiên, không khí trong lành, mát mẻ, địa hình đồi núi trùng điệp. Hơn nữa, với lợi thế đa dạng về phong tục tập quán của các đồng bào dân tộc thiểu số. Đồng thời, trong mấy năm gần đây giao thông tại các vùng này được chú trọng đầu tư nên rất thuận lợi di chuyển, đã tạo nên sự phát triển mạnh mẽ về du lịch.
Theo đó, tận dụng vào nhiều lợi thế trên, các mô hình kinh doanh homestay, farmstay mọc lên như nấm và nhanh chóng trở thành “gà đẻ trứng vàng” trong mắt nhà đầu tư. Nhiều người không cần suy nghĩ xuống tiền cả vài chục tỷ đồng đầu tư.
Tuy nhiên, trải qua 4 đợt dịch liên tục vắng khách nhưng chi phí vận hành vẫn lên tới vài chục triệu đồng/tháng. Đến nay khi đủ thấm đòn từ dịch bệnh và nợ nần khiến nhiều nhà đầu tư tháo chạy.
Khảo sát tại một số trang tin bất động sản xuất hiện nhiều homestay, farmstay đang được rao bán vài chục tỷ đồng, kèm theo đó là lời quảng cáo “giá cắt lỗ chỉ có trong mùa dịch”.
Đơn cử, một homestay tại Tà Phìn (Sapa, Lào Cai), có diện tích 1000m2, với 11 phòng từ trung cấp tới cao cấp, được hoàn thiện bằng các loại gỗ quý, đang được rao bán với mức giá 19 tỷ đồng. Bên cạnh đó, chủ nhà còn khẳng định chắc nịch: “nếu không phải vì dịch, thì có tiền chưa chắc mua được, vì trước khi dịch bùng phát homestay tại Sapa làm ăn rất tốt”.
Theo anh Trần Văn Việt (sinh sống tại Hà Nội) cho biết, năm 2019 vì nghĩ rằng kinh doanh homestay sẽ có lợi nhuận cao nên gia đình anh đã chi hơn 7 tỷ đồng để mua 3.000m2 đất tại Mộc Châu (Sơn La) để xây dựng farmstay. Sau khi mua bán hoàn tất, anh tiếp tục chi thêm 5,5 tỷ đồng để cải tạo đất, trồng cây, xây dựng 10 phòng cho thuê nghỉ dưỡng và mua sắm trang thiết bị phục vụ.
Theo anh Việt tính toán, nếu tình hình kinh doanh thuận lợi thì nhanh nhất trong 4 năm sẽ thu hồi được vốn. Tuy nhiên, mọi toan tính của nhà đầu tư này đều đổ vỡ khi đi vào hoạt động chưa đầy 3 tháng thì đến đầu năm 2020 dịch bệnh bùng phát, khiến nhu cầu du lịch, nghỉ dưỡng bị nén lại.
“Ban đầu tôi cứ nghĩ chỉ cần mua đất xây dựng lên là kinh doanh thu tiền. Nhưng chưa được bao lâu thì dịch bệnh tới. Mặc dù sử dụng chưa nhiều và liên tục vắng khách nhưng tiền nhân viên, chăm sóc và thay mới cây cối, phí vận hành vẫn mất 40 triệu đồng/tháng. Chưa kể, tổng chi phí đầu tư ban đầu là 12,5 tỷ đồng thì trong đó có hơn 5 tỷ đồng là tôi đi vay, hàng tháng tôi vẫn phải trả lãi đều”, anh Việt than thở.